Pair of Vintage Old School Fru
[đặt] GocGiaiTri1234.Wap.Sh »
Tải Uc Browser 9.6 cải tiến vào mạng và download nhanh gấp 8 lần Opera tiết kiệm 98% phí GPRS
HOMEONLINEOFFLINEBLOG
Like Để Ủng Để Hộ GocGiaiTri1234.Wap.Sh trên FaceBook Bạn Nhé!
Như đóa tường vi - Phần cuối



Rồi mẹ Trí xúc động khi nghĩ lại 6 năm trước, khi mẹ đến nhận nuôi Vi ở chùa từ tay sư thầy. Sư thầy đã kể cho mẹ nghe về hoàn cảnh của Vi. Và bây giờ, mẹ đang kể lại tất cả cho Trí. Nói xong, mẹ bảo Trí:

- Bây giờ con nghĩ thế nào?

- Thì ra đó là lí do Vi luôn tránh con. Nhưng với con, điều đó không quan trọng, con sẽ làm Vi trở thành người hạnh phúc nhất..

Trí mỉm cười. Anh đã biết lí do Vi luôn trốn tránh tình cảm của anh. Giờ thì anh đã biết tất cả, anh sẽ là người làm mọi thứ khiến cho Vi hạnh phúc. Cũng ngay trong giây phút đó, đột nhiên Đức có ý định muốn cho Vi biết tình cảm của mình. Đức bèn vào phòng Vi, ngồi xuống cạnh Vi, nói:

- Còn 8 hôm nữa là đến ngày phẫu thuật, em có dự định gì chưa?

- Thì tiếp tục với cuộc sống hiện tại đang có thôi anh.

- Không, ý anh là... - Đức nhìn Vi trìu mến và nói tiếp: Em có muốn có cho mình một gia đình chưa?

Vi ngạc nhiên:

- Sao anh lại hỏi vậy?

Đức đột nhiên nhẹ hôn vào má Vi và thì thào nói:

- Bởi vì anh yêu em.

Rồi Đức giơ chiếc nhẫn cầm sẵn trên tay. Vi giật mình thảng thốt:

- Anh Đức…

Đức vội đặt một ngón tay lên bờ môi mềm mại của Vi và nói:

- Bây giờ, xin em đừng nói gì cả.

Nói rồi, Đức đứng dậy thật nhanh và đi ra ngoài khiến Vi không thể nào gọi Đức lại để nói thêm điều gì. Đức ra đến cửa phòng thì gặp Trí đang đứng ngay đó, có vẻ như Trí đã chứng kiến tất cả. Trong lúc này, Trí không biết phải nói gì với Đức và Đức cũng vậy. Cả Đức và Trí cùng quay lưng lại và đi về phòng, mỗi người có những cảm xúc và suy nghĩ khác nhau. Sau khi Đức đã ra ngoài, Vi thực sự khó nghĩ. Vi biết tình cảm của Đức với mình, Vi không muốn Đức hiểu lầm và bị tổn thương nên cư xử hết sức khéo léo và tế nhị, nhưng tại sao Đức vẫn hiểu sai ý Vi. Bây giờ thì phải làm sao, Đức nghĩ Vi yêu Đức, Vi không thể làm tổn thương một người đã giúp đỡ mình vượt qua khó khăn như Đức được. Nhưng điều này không sớm thì muộn, Vi phải nói ra cho dù Đức có bị tổn thương đi chăng nữa, Vi chấp nhận là người có tội chứ không thể để Đức hiểu lầm được.

Trí trở về phòng, có vẻ như đã hối hận vì Đức nhanh hơn mình. Trí không muốn vì chuyện này mà tình cảm bạn bè bao năm qua giữa Đức và Trí bị tổn hại. Trong lòng Trí lúc này tự nhiên xuất hiện một ý định liều lĩnh và có thể nó sẽ làm Vi tổn thương cũng chưa biết chừng. Trí nghĩ, Đức đâu phải là người không tốt, Vi bên Đức thì chắc chắn sẽ hạnh phúc. Mình có thể làm tất cả, vì hạnh phúc của Vi. Và tự nhiên, Trí muốn buông xuôi tất cả tình yêu mà Trí dành cho Vi bấy lâu nay. Không hiểu tại sao lúc này, Trí lại mất lòng tin vào cái cảm nhận trước kia, rằng Vi đã yêu Trí nhưng vì cái lí do mà mẹ vừa nói với Trí ban nãy kia mới khiến Vi không thể nói ra. Nhưng bây giờ thì khác, Trí không nghĩ như vậy nữa. Nghĩ tới đây, Trí nhắn tin cho Đức: "Cậu ra ngoài đi, mình có chuyện cần nói." - "Được, gặp nhau ở quán đồ ăn đêm trước khu nhà nhé."

Đêm hôm đó, hai người ngồi nói đủ chuyện trên trời dưới đất. Và đến khi hơi men của mấy chén rượu đã bắt đầu bốc lên và chuếnh choáng trong người, Trí mới nói:

- Hãy giúp mình, cho cô ấy hạnh phúc.

Lúc này, Đức cũng đã hơi say nhưng vẫn có thể nhận ra ý cái câu mà Trí vừa nói, Đức đáp lại:

- Cậu yên tâm, mình nhất định làm được.

Mặc dù Đức biết khi nói ra điều này sẽ làm Trí bị tổn thương, nhưng trong đầu Đức xuất hiện cái ý nghĩ ích kỉ cho riêng mình, Đức muốn Vi thuộc về mình ngay cả khi chưa nhận được lời đồng ý của Vi. Đức hơi hối hận vì hành động của mình nhưng không đủ lí trí để chống trả sự ích kỉ nảy sinh trong đầu, nên Đức chỉ còn biết nói một câu như thế này:

- Xin lỗi cậu.

Lúc nay Trí đã khá say khi uống thêm vài chén rượu nữa nên không nghe rõ lời Đức nói, Trí lè nhè hỏi lại:

- Cậu bảo sao?

Đức thoáng suy nghĩ và bảo Trí:

- Không, không có gì. Muộn rồi, mình về thôi.

***

Hôm nay là thứ 5, là ngày phẫu thuật của Vi. Mọi người đều lo lắng vì sau khi làm xạ trị Vi vẫn còn yếu, nhưng vì khối u ác tính kia không thể để thêm được nữa nên phải tiến hành phẫu thuật càng sớm càng tốt. 2h chiều, ca phẫu thuật bắt đầu, Mọi người lo lắng ngồi chờ đợi bên ngoài phòng mổ vì Đức đã nói do tình trạng của Vi không tốt lắm nên tỉ lệ thành công của ca phẫu thuật sẽ không được cao như dự định, chỉ còn khoảng 60%.

Ca phẫu thuật đã bắt đầu được 3h đồng hồ, vẫn chưa thấy ai bước ra từ phòng mổ. Bên trong phòng, có tiếng người thảng thốt:

- Mau lên!

Rồi tiếng của ông bác sĩ trưởng khoa khẽ nói:

- Cứ bình tĩnh, sắp được rồi.

Chừng 10 phút sau, tiếng Đức vui mừng reo lên:

- Thành công rồi!

Đáp lại lời Đức, ông bác sĩ trưởng khoa nói:

- Lát nữa mới biết được, để tôi quan sát đã.

Đức chăm chú nhìn Vi, trán Vi toát mồ hôi, bỗng Vi cất tiếng gọi mê man:

- Anh Trí…

Chỉ một câu như vậy rồi không có bất kì lời nào nữa. Đức đã mong biết bao người mà Vi nghĩ đến ở trong giấc mơ ban nãy là Đức. Nhưng không, ngay cả khi nằm trên bàn mổ, đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết ,Vi vẫn nghĩ đến Trí ngay cả trong giấc mơ. Kể từ giây phút ấy, Đức biết mình không phải là người cho Vi hạnh phúc, mà là Trí.

Chợt tiếng ông bác sĩ trưởng khoa tuyên bố: "Ca mổ thành công." Đức vội mở cửa phòng mổ chạy ra ngoài để báo cho mọi người biết. Cả Trí và bố mẹ Vi đều chạy đến, nụ cười nhợt nhạt của Đức nở trên môi đã báo cho mọi người biết rằng ca mổ đã thành công tốt đẹp. Nhưng, cả Trí và Đức, sau cái niềm vui rằng ca mổ của Vi đã thành công thì cả hai lại cùng mang một tâm trạng nặng nề.

***

Ca phẫu thuật của Vi đã được hơn một tuần nay, Vi hồi phục nhanh và cho đền bây giờ, gần như là đã phục hồi hoàn toàn. Bố mẹ Vi sau hơn một tuần ở tại đây thăm thú nhiều nơi, ngày mai sẽ lên đường về Việt Nam. Tối hôm ấy, trong bữa cơm để chia tay bố mẹ Trí trở về, mẹ nói với Trí:

- Con có muốn ở lại đây chơi thêm không?

Trí nói, giọng buồn buồn:

- Thôi, con về cùng bố mẹ luôn. Tường Vi còn một đợt kiểm tra lại nên ở đây luôn, bao giờ thích về cũng được.

Vi nhận thấy một sự khác lạ trong câu nói của Trí, sao Trí lại nói như vậy. Vi cười gượng và bảo mọi người:

- Khi nào xong đợt kiểm tra lần cuối, con sẽ về luôn.

Trí bảo:

- Em cứ ở đây chơi một thời gian nhé.

Vi không hiểu có chuyện gì mà Trí lại ăn nói kì quặc như vậy, Vi toan nói thêm thì Đức lên tiếng:

- Mọi người ăn đi kẻo đồ ăn nguội hết ạ

Tối hôm ấy, về nhà Đức, Vi vào phòng và vô tình làm rơi cuốn nhật kí từ trong túi xách ra. Vi nhặt lên, vô tình đọc vài dòng trên cuốn nhật kí:

“Tường Vi - cô gái mà anh yêu. Anh đã biết cái lí do mà lâu nay em vẫn lảng tránh anh. Nhưng với anh nó không quan trọng. Anh mong em nhớ rằng: với anh, cuộc sống này chỉ là một mảnh đất hoang vu không tiếng cười nếu không có em. Bởi vì anh yêu em hơn tất cả mọi thứ, và anh sẽ chờ đến khi em nhận ra rằng anh yêu em một cách vô điều kiện.

Kí tên, người yêu em. Minh Trí."

Sau khi Vi đọc xong nhứng dòng chữ ấy, Vi khóc. Cô thử xem xét lại tình cảm của mình để khẳng định lại rằng người mà Vi yêu là Trí. Vi nhìn đồng hồ, đã 10h30 rồi, chắc lúc này mọi người đã ngủ. Vi đã đưa ra quyết định nhanh chóng. Ngày mai Vi sẽ về Việt Nam cùng gia đình, kể cả còn một cuộc kiểm tra sức khỏe nữa, còn chuyện với Đức Vi sẽ sang nói ngay bây giờ để Đức có thể hiểu. Vi nghĩ và nhanh chóng đi ra nhưng Đức cũng đã bước vào. Đức và Vi ngồi xuống bàn, Đức cất tiếng:

- Em nghĩ sao về việc anh nói hôm trước?

Vi ngập ngừng nhưng rồi cất tiếng quả quyết:

- Xin lỗi anh, nhưng người em yêu là Trí.

Đức nhẹ đưa tay gãi đầu và nói:

- Anh đã biết điều đó khi em gọi tên Trí trên bàn mổ.

Vi không nói, và như để thay đổi không khí giữa Vi và Đức, Đức cười:

- Nhà anh bây giờ không cho nhà em thuê nữa đâu, ngày mai em hãy về Việt Nam cùng gia đình, anh đã mua vé rồi .

Và rồi, như một người mắc lỗi, Đức đã kể mọi chuyện cho Vi nghe rằng Đức đã nói với Trí như thế nào. Đức những tưởng nghe xong Vi sẽ giận, nhưng không, thái độ của Vi hoàn toàn ngược lại, Vi nói:

- Cảm ơn anh về thời gian vừa qua. Còn chuyện đó, tình yêu không có lỗi. Nhưng hãy quên em đi, chắc chắn anh sẽ tìm được một cô gái thực sự dành cho anh, chứ không phải em, anh nhé.

***

Đồng hồ báo thức điểm 6h, Vi trở dậy. Vi nhanh chóng sắp xếp mọi thứ và xách chiếc va li đựng đồ dùng ra ngoài. Vi bước ra và cùng ngồi vào bàn ăn với mọi người, mẹ cất tiếng hỏi:

- Trí đâu rồi?

- Chắc là Trí chưa dậy, để cháu vào xem.

Trong lúc Đức trở vào gọi Trí, Vi nói với bố mẹ:

- Hôm nay con sẽ về cùng mọi người luôn.

- Chẳng phải con còn một cuộc kiểm tra nữa sao?

- Anh Đức bảo không có vấn đề gì.

Vi vừa dứt lời thì Đức bước ra, nói với mọi người:

- Trí đi rồi, cậu ấy bảo có việc gấp nên phải về trước.

Nghe Đức nói thế, Vi vội bảo với mọi người:

- Thôi, con cũng đi luôn, bố mẹ ở lại đây để lát nữa anh Đức đưa ra sân bay.

Nói rồi, Vi kéo chiếc va li và ra ngoài, bắt một chuyến taxi đến sân bay. Trên đường đi, Vi lo rằng Trí đã đi trước nên cứ chốc chốc lại giục tài xế lái xe nhanh hơn. Đến nơi, Vi bước vào, nhìn ngược nhìn xuôi để tìm Trí. Trong lòng Vi thấp thỏm, đây là cái khoảnh khắc quan trọng để Vi chứng minh cho Trí biết rằng: Vi đã nhận ra tất cả tình cảm mà Trí dành cho Vi và Vi hoàn toàn chấp nhận nó. Đâu rồi, Vi vẫn không nhìn thấy Trí. Vi đang thất vọng thì một chàng thanh niên lướt qua tầm mắt và đứng trước băng chuyền, đó là Trí. Vi vội chạy lại, nhẹ ôm lấy Trí từ đằng sau, trong cái khoảnh khắc ấy, Vi không kìm nước xúc động đến nỗi chưa kịp nói câu nào mà những giọt lệ lấp lánh ở hai khóe mắt đã trào ra, Vi nghẹn ngào nói với Trí:

- Em cứ tưởng anh đi rồi. Sao chưa biết rõ mọi chuyện mà anh đã làm thế?

Trong giây phút để định mệnh quyết định tình yêu ấy, Trí đã miễn cưỡng tin sẽ có một phép màu xảy ra, và không ngờ nó đã xảy ra thực sự. Trí nói:

- Vì anh đã quá dại dột khi không tin vào tình cảm giữa anh và em. Anh xin lỗi.

- Em đã nợ anh quá nhiều rồi, em không muốn anh phải chịu thêm bất cứ thiệt thòi nào nữa.

Rồi Vi ngọt ngào thốt ra câu nói nhiệm màu:

- Em yêu anh.

Trí gỡ tay Vi ra và quay lại. Bàn tay mềm mại nhẹ nâng cằm Vi lên, khẽ đặt vào đôi môi mỏng manh một nụ hôn, không quá mãnh liệt nhưng đủ nồng nàn để chứng minh cho tình yêu của Trí. Vi đáp lại Trí cũng không khiên cưỡng, yêu thương lên đôi môi, thật ngọt, thật sâu... một cuộc kiểm tra nữa sao?

- Anh Đức bảo không có vấn đề gì.

Vi vừa dứt lời thì Đức bước ra, nói với mọi người:

- Trí đi rồi, cậu ấy bảo có việc gấp nên phải về trước.

Nghe Đức nói thế, Vi vội bảo với mọi người:

- Thôi, con cũng đi luôn, bố mẹ ở lại đây để lát nữa anh Đức đưa ra sân bay.

Nói rồi, Vi kéo chiếc va li và ra ngoài, bắt một chuyến taxi đến sân bay. Trên đường đi, Vi lo rằng Trí đã đi trước nên cứ chốc chốc lại giục tài xế lái xe nhanh hơn. Đến nơi, Vi bước vào, nhìn ngược nhìn xuôi để tìm Trí. Trong lòng Vi thấp thỏm, đây là cái khoảnh khắc quan trọng để Vi chứng minh cho Trí biết rằng: Vi đã nhận ra tất cả tình cảm mà Trí dành cho Vi và Vi hoàn toàn chấp nhận nó. Đâu rồi, Vi vẫn không nhìn thấy Trí. Vi đang thất vọng thì một chàng thanh niên lướt qua tầm mắt và đứng trước băng chuyền, đó là Trí. Vi vội chạy lại, nhẹ ôm lấy Trí từ đằng sau, trong cái khoảnh khắc ấy, Vi không kìm nước xúc động đến nỗi chưa kịp nói câu nào mà những giọt lệ lấp lánh ở hai khóe mắt đã trào ra, Vi nghẹn ngào nói với Trí:

- Em cứ tưởng anh đi rồi. Sao chưa biết rõ mọi chuyện mà anh đã làm thế?

Trong giây phút để định mệnh quyết định tình yêu ấy, Trí đã miễn cưỡng tin sẽ có một phép màu xảy ra, và không ngờ nó đã xảy ra thực sự. Trí nói:

- Vì anh đã quá dại dột khi không tin vào tình cảm giữa anh và em. Anh xin lỗi.

- Em đã nợ anh quá nhiều rồi, em không muốn anh phải chịu thêm bất cứ thiệt thòi nào nữa.

Rồi Vi ngọt ngào thốt ra câu nói nhiệm màu:

- Em yêu anh.

Trí gỡ tay Vi ra và quay lại. Bàn tay mềm mại nhẹ nâng cằm Vi lên, khẽ đặt vào đôi môi mỏng manh một nụ hôn, không quá mãnh liệt nhưng đủ nồng nàn để chứng minh cho tình yêu của Trí. Vi đáp lại Trí cũng không khiên cưỡng, yêu thương lên đôi môi, thật ngọt, thật sâu...

Trang: « 12
Trang :
Hãy Đánh giá để Admin nâng cao Chất lượng bài viết!
Đánh giá: like | dislike
vote
Khi tải File bị lỗi hoặc báo Không Thể Lưu File Quá Dài thì hãy dùng Uc BrowserHướng Dẫn
BÀI VIẾT CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem thêm...
Bạn xem chưa ?
• LIÊN HỆ - HỖ TRỢ
XÂY DỰNG MỘT WAP MIỄN PHÍ
TRÊN DI ĐỘNG
WWW.GOCGIAITRI1234.WAP.SH